Bài thơ Chuồn chuồn cắn rốn

Bài thơ Chuồn chuồn cắn rốn

Có một người đã lớn
Xui bé bắt chuồn ngô
– Cứ cho nó cắn rốn
Xuống nước bơi tha hồ!

Ôi chuồn chuồn cắn rốn
Đau phát khóc bạn ơi
Bé tìm ao nhảy xuống
Tưởng mình là rái bơi

Bé chìm uống no nước
May có người vớt lên
Từ nay au tin được
Bùa phép răng chuồn chuồn?

Muốn bơi thì phải tập
Con chuồn chuồn kia ơi
Suốt đời bay trên cạn
Sao dạy người ta bơi?

Tác giả: Trần Mạnh Hảo.

Nguồn: Một mái nhà chung, Định Hải, Phan Duy Đồng, Trần Mạnh Hảo, NXB Kim Đồng, 2018.

Chuồn chuồn cắn rốn | Bài thơ Chuồn chuồn cắn rốn
Bài thơ Chuồn chuồn cắn rốn (Trần Mạnh Hảo): Có một người đã lớn, Xui bé bắt chuồn ngô, Cứ cho nó cắn rốn, Xuống nước bơi tha hồ! Ôi chuồn chuồn cắn rốn, Đau phát khóc bạn ơi, Bé tìm ao nhảy xuống, Tưởng mình là rái bơi…

 

Con chuồn chuồn | Đồng dao Chuồn chuồn | Vè Chuồn chuồn
Đồng dao Chuồn chuồn (Vè Chuồn chuồn): Chuồn chuổn chuồn chuồn! Hết qua ngọn cỏ lại luồn cành cây; Hỏi đi đâu đấy hỡi mày? Bảo cho ta biết, ta đây đỡ buồn. Chuồn chuổn chuồn chuồn! Hết qua ngọn cỏ lại luồn cành cây; Tôi đi đi khắp đó đây, Bắt ruồi bắt muỗi cho khuây nỗi buồn.

 

Con chuồn chuồn | Bài thơ Chuồn chuồn (Phạm Hổ)
Bài thơ Chuồn chuồn (Phạm Hổ): Chiếc máy bay bé tẹo, Nhìn kỹ thật đáng yêu, Cánh mỏng hơn cả lụa, Bay không một tiếng kêu, Máy bay này mình xanh, Máy bay kia mình đỏ, Bay thấp rồi bay cao, Sân bay: Một lá lúa. (Nguồn: google.com)
5/5 (6 bình chọn)