Bài thơ Khi mẹ vắng nhà (Trần Đăng Khoa)

Bài thơ Khi mẹ vắng nhà

Kính tặng mẹ em

Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn
Khi mẹ vắng nhà, em quét sân và quét cổng

Sớm mẹ về, thấy khoai đã chín
Buổi mẹ về, gạo đã trắng tinh
Trưa mẹ về, cơm dẻo và ngon
Chiều mẹ về, cỏ đã quang vườn
Tối mẹ về, cổng nhà sạch sẽ

Mẹ bảo em: Dạo này ngoan thế!
– Không mẹ ơi! Con đã ngoan đâu
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan, chưa ngoan!

1967

Tác giả: Trần Đăng Khoa.
Tập thơ: Góc sân và khoảng trời (1968).
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hoá dân tộc, 1999.

Khi mẹ vắng nhà | Bài thơ Khi mẹ vắng nhà (Trần Đăng Khoa)
Bài thơ Khi mẹ vắng nhà (Trần Đăng Khoa): Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai, Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo, Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm, Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn, Khi mẹ vắng nhà, em quét sân và quét cổng…

 

Thay mẹ nấu cơm | Bài thơ Thay mẹ nấu cơm (Nguyễn Lãm Thắng
Bài thơ Thay mẹ nấu cơm (Nguyễn Lãm Thắng): Sáng nay mẹ bận việc, Không về kịp nấu cơm, Bé lao vào trong bếp, Rửa nồi, xúc gạo thơm. Đôi bàn tay nhỏ xíu, Bé vo gạo trắng tinh, Đổ nước bắc lên bếp, Bé làm trông thật nhanh. Ngọn lửa cháy thật đều, Bé ngồi trông, chờ đợi, Một lúc nồi cơm reo, Bong bóng sôi sùng sục. Nồi cơm dần sắp cạn, Bé bớt lửa, xới đều, Lấy vung đậy thật kín, Chờ mẹ về… bé reo…

Hình ảnh minh họa được sưu tầm từ google.com

4.4/5 (30 bình chọn)