Bài thơ Nghe tiếng ru
Họa mi bay về
Cất cao tiếng hát
Trời cao bát ngát
Bỗng hóa cao hơn!
Đất rộng mông mênh
Như càng hóa rộng!
Bò vàng, Trâu mộng
Nghểnh cổ lắng nghe
Khóm trúc bờ tre
Lặng im nghe hát
Quên không xào xạc
Nghỉ hết rì rào
Mặt trời lên cao
Mỉm cười vẫy gọi:
– “Chim ơi! Ta hỏi
Học hát trường nào
Mà tiếng xôn xao
Nghe hay làm vậy?”
– “Thưa ông
Hát được thế đấy
Tôi học mẹ tôi
Mẹ hát: À ơi!…
Lúc ru tôi ngủ!”
Tác giả: Võ Quảng.
Nguồn: Tuyển tập Võ Quảng, NXB Văn học, 1998