Đây là một bài thơ kinh điển về chủ đề đi học trường mầm non, đi học tiểu học của tuổi thơ nhiều thế hệ, đã được in trong nhiều sách giáo khoa và dược nhiều bạn nhỏ yêu thích.
Chú mèo trong bài thơ tỏ ra vô cùng lười biếng cho việc đi học, luôn kiếm cớ để được ở nhà. Trái ngược hoàn toàn với chú mèo siêng năng trong bài thơ cùng tên: Bài thơ Mèo con đi học của nhà thơ Phan Thị Vàng Anh.
Bài thơ Mèo con đi học (P.Vô-rôn-cô): Mèo con buồn bực, Mai phải đến trường, Bèn kiếm cớ luôn: Cái đuôi tôi ốm. Cừu mới be toáng: “Tôi sẽ chữa lành, Nhưng muốn cho nhanh: Cắt đuôi, khỏi hết!” “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…” (Tên gọi khác: Mèo con lười học)
Bài thơ Mèo con đi học(P.Vô-rôn-cô): Mèo con buồn bực, Mai phải đến trường, Bèn kiếm cớ luôn: Cái đuôi tôi ốm. Cừu mới be toáng: “Tôi sẽ chữa lành, Nhưng muốn cho nhanh: Cắt đuôi, khỏi hết!” “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…” (Tên gọi khác: Mèo con lười học)
Bài thơ Mèo Con Lười Học: Mèo con buồn bực, Mai phải đến trường, Bèn kiếm cớ luôn, Cái đuôi tôi ốm. Cừu mới be toáng, Tôi sẽ chữa lành, Nhưng muốn cho nhanh, Cắt đuôi khỏi hết. Cắt đuôi ấy chết, Tôi đi học đây.