Bài thơ Bác lái xe
Lên xe, thấy xe lớn hơn đường!
Làm sao chạy được nhỉ?
Em nhìn bác lái:
Bác ngồi đằng trước
Góc bên trái!
Xe to như cái nhà, chật ních người
Trẻ con khá đông
Người ngồi, người đứng
Chỉ thấy tay là tay
Không thấy chân…
Còi kêu máy nổ
Xe rung rung
Nhà cửa hai bên khẽ động đậy…
Bây giờ phố và cây đều chạy
Ngược về sau
Như quyển sách ai lật mau…
Gió trong xe kêu vù vù
Eo ơi, sắp húc vào nhau ư!
Véo!
Chú xe chở xăng
Cái bụng to ềnh mất biến
Lại kéo nhau từ xa chạy đến
Vui vẻ, leng keng: chị tàu điện
Khoan thai bước: một bác xe bò
Chậm chạp cần cù: xe ông lô
Cánh tay sắt đặt trên đầu: anh Cần cẩu
Bên đường đỏ rực một gốc gạo
Mới phố đó
Giờ toàn đồng xanh
Luá nổi bồng bềnh
Trong khung cửa xe, từng xóm nhà chui lọt
Với cả tre, cau, và hồ nước…
Xe dừng
Một chú bộ đội vui lên trận địa
Xe dừng
Nhiều cô hớn hở xuống bên chân núi…
Xe dừng
Lắm bác tươi cười, xuống một bến sông…
Cuối cùng
Đây phố huyện nơi em về sơ tán
Mẹ bảo còn qua hai cánh đồng!
Nhìn cái xe giờ trống vắng
Em thấy yêu xe, yêu bác lái vô cùng
Xe đi rồi, em vẫn thấy
Cái xe rất to, người chật đông
Bác ngồi đằng trước bên góc trái!
Đôi mắt nghiêm trang
Nhìn thẳng con đường…
Tác giả: Phạm Hổ.
Bài thơ Bác lái xe – Tập thơ Chú bò tìm bạn.
Nguồn Bài thơ Bác lái xe: Phạm Hổ, Chú bò tìm bạn, NXB Kim Đồng, 1970