Bài thơ Con trâu đen lông mượt

Bài thơ Con trâu đen lông mượt

Con trâu đen lông mượt
Cái sừng nó vênh vênh
Nó cao lớn lênh khênh
Chân đi như đập đất
Trâu ơi ăn cỏ mật
Hay là ăn cỏ gà
Đừng ăn lúa đồng ta
(Lúa của mẹ của cha
Phải cấy cày vất vả)
Trâu ơi, uống nước nhá
Đây rồi nước mương trong
Có ánh mặt trời hồng
Có ánh mặt trăng tỏ
Bờ mương xanh mướt cỏ
Của trâu đấy, tha hồ
Trâu cứ chén cho no
Ngày mai cày cho khoẻ
Đừng lo đồng nứt nẻ
Ta có máy bơm rồi
Khó nhọc mấy mùa thôi
Sau thì trâu được nghỉ
Máy cày rồi có nhé
Trâu chỉ còn vui chơi
Hếch cái mũi, trâu cười
Nhe cả hàm răng sún…

1966

Tác giả: Trần Đăng Khoa.

Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hoá dân tộc, 1999.

Con trâu đen lông mượt | Bài thơ Con trâu đen lông mượt
Bài thơ Con trâu đen lông mượt (Trần Đăng Khoa): Con trâu đen lông mượt, Cái sừng nó vênh vênh, Nó cao lớn lênh khênh, Chân đi như đập đất, Trâu ơi ăn cỏ mật, Hay là ăn cỏ gà…

 

Trâu kềnh, bé chăn trâu | Bài thơ Trâu kềnh
Bài thơ Trâu kềnh (Mai Văn Hai): Sừng cong cánh ná, Chân to cột đình, Ai ai cũng bảo, Đúng là trâu kềnh. Trâu ta cày ruộng, Đất lật dưới chân, Trâu ta kéo gỗ, Gỗ lăn ầm ầm… Buổi trưa đứng nghỉ, Lại hiền quá thôi, Lưng làm bóng mát, Cho đàn gà chơi…
4.6/5 (10 bình chọn)