Bài thơ Tiếng ru
Con ong làm mật, yêu hoa
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời.
Con người muốn sống, con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.
Một người – đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?
Muôn dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?
Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày.
Mai sau con lớn hơn thày
Các con ôm cả hai tay đất tròn.
Tác giả: Tố Hữu.
Ba khổ thơ đầu bài này được sử dụng trong SGK tập đọc cấp I trong nhiều năm.
Nguồn: Tố Hữu, Gió lộng, NXB Văn học, 1981.
Tập đọc Tiếng ru, Sách giáo khoa Tiếng Việt 3 (Ba khổ thơ đầu):
– Đồng chí : người cùng đứng trong tổ chức cách mạng hoặc cùng chí hướng.
– Nhân gian : ở đây chỉ loài người.
– Bồi : thêm vào, đắp nên.