Bài thơ Cõng

Bài thơ Cõng

Có lần cõng cháu dạo chơi
Nựng yêu bà bảo rã rời cả tay
Ngoan nào! Đi bộ đoạn này
Sang đường bà lại cõng ngay Văn à.

Láu tôm…cháu hỏi vặn bà
Đất cõng tòa nhà, nó có kêu đâu
Sông dài cõng những cây cầu
Oằn lưng mà chả kêu đau bao giờ
Tủ cao cõng những tập thơ
Nồi cơm cõng bởi bếp lò bà đun
Cõng năm, ngày chẳng hề run
Núi cao cõng cả xanh um đại ngàn?

Bà cười xí xóa giòn tan
Văn ơi! Cõng cháu khi sang bên đường.

Hà Nội, 06/01/10
Tác giả: Vũ Xuân Quản.

Cõng | Bài thơ Cõng: Có lần cõng cháu dạo chơi
Bài thơ Cõng (Vũ Xuân Quản): Có lần cõng cháu dạo chơi, Nựng yêu bà bảo rã rời cả tay, Ngoan nào! Đi bộ đoạn này, Sang đường bà lại cõng ngay Văn à…(Hình minh họa: google.com)

 

Thăm nhà bà | Bài thơ Thăm nhà bà: Đến thăm bà, Bà đi vắng
Thăm nhà bà | Bài thơ Thăm nhà bà: Đến thăm bà; Bà đi vắng; Có đàn gà; Chơi ngoài nắng; Cháu đứng ngắm; Đàn gà con; Rồi gọi luôn; Bập, bập, bập; Chúng lật đật; Chạy thật nhanh; Xúm vòng quanh; Kêu: “Chiếp, chiếp”; Gà mãi miết; Nhặt thóc vàng; Cháu nhẹ nhàng; Lùa vào mát.

 

Thay bà quét rác | Bài thơ Thay bà quét rác (Nguyễn Lãm Thắng)
Bài thơ Thay bà quét rác (Nguyễn Lãm Thắng): Bà thường dậy sớm, Quét nhà quét sân, Tuổi già sức yếu, Làm mỏi đôi chân. Sáng nay em dậy, Quét rác thay bà, Bà vui biết mấy, Nhìn em, cười xoà…
5/5 (2 bình chọn)