Bài thơ Chú kiến lười

Bài thơ Chú kiến lười

Có chú kiến lười
Ngủ nướng trên cây
Gió đồng lay gọi
“Dậy đi, sáng rồi!”
Kiến vàng chẳng nói
Phơi bụng ngủ khì
Mây đen kéo tới
“Vàng ơi, dậy đi?”
Kiến lười ngủ khì
Cuộn người ngáy vang
Sấm chớp đì đoàng
Kiến không nghe thấy
Gió đồng giận dỗi
Lao đi vù vù
Mưa tuôn dữ dội
Kiến khóc hu hu…!

Tác giả: Thiên Bảo.

Con kiến vàng | Bài thơ Chú kiến lười
Bài thơ Chú kiến lười (Thiên Bảo): Có chú kiến lười, Ngủ nướng trên cây, Gió đồng lay gọi, “Dậy đi, sáng rồi!”, Kiến vàng chẳng nói, Phơi bụng ngủ khì, Mây đen kéo tới, “Vàng ơi, dậy đi?”, Kiến lười ngủ khì, Cuộn người ngáy vang, Sấm chớp đì đoàng, Kiến không nghe thấy, Gió đồng giận dỗi, Lao đi vù vù, Mưa tuôn dữ dội, Kiến khóc hu hu…!

 

Con kiến càng | Bài thơ Cô kiến chăm chỉ | Cô kiến càng
Bài thơ Cô kiến chăm chỉ (Đặng Thê): Có cô kiến càng, Chân đi vội vàng, Bò ngang qua cửa, Vác miếng mồi to, Bé nhìn thấy lo, Lân la gặng hỏi: Cô kiến càng ơi, Sao mang nặng thế? Để bé giúp cho! Kiến càng đâm lo, Bỏ mồi chốn chạy!
5/5 (6 bình chọn)